Cười không có nghĩa là chiến thắng - Khóc không hẳn đã là thất bại


Xin nhận nơi đây một chút quà,
Tặng Bạn thư giãn lúc ngang qua.
Nụ cười thoải mái như thêm sức,
Hạnh phúc, an vui mãi tới già ... hihihi
____________________________________

Mắt anh, mắt em, mắt ai to ?
Xích lại gần nhau chúng ta so.
Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm,
Mắt nhắm lại rồi lấy gì đo ? ... ĐomĐóm mắt to lắm nhé ... :) :) :)
____________________________________

Đêm về trời tối om om
Lại thêm lạnh lẽo không còn có ai
Đóm đem ánh sáng thiên thai
Soi đường dẫn lối cho ai độc hành.
_________________________________

Màn đêm đom đóm lập lòe
Ngày mai trời sáng, sao khoe được đèn (đèn đom đóm)
Lỡ mai cúp điện rồi xem
Nhà cô Đom Đóm có đèn sáng choang.
_________________________________

ĐomĐóm lập lòe ĐomĐóm bay
Đóm đâu có xuất hiện ban ngày
Nhà ai mất điện liền nhanh tới
Sưởi ấm, thắp đèn ... Đóm có ngay.

Chúc các bạn luôn An vui, Hạnh phúc và Thành công trong cuộc sống.
Kính chào _ Thân ái
ĐomĐóm _ Nguyễn Kim Chi
OPEN

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Chú bé đánh giày

http://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vN

http://Taochu.Uhm.vN
http://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vN



Ông nhà giàu dạo bước
Trên phố quen hoàng hôn

Gặp chú đánh giầy buồn
Lam lũ gầy khổ sở
         Chú nhóc mời năn nỉ 
         Ông cho con đánh giầy
         Để kiếm vài đồng gầy
         Mua cơm nuôi em nhỏ
Chạnh lòng thương trẻ khó

Ông lơ đãng gật đầu
Có đáng là bao nhiêu
Vài ba đồng tiền lẻ
          Giầy xong ông móc ví
          Đưa tờ hai mươi đô
          Chú bé cầm ngần ngừ
          Ông chờ con đi đổi
Hai đồng thôi ông hỡi
Đủ bữa tối hôm nay
Anh em con gặp may
Xin ông chờ một chút...
          Đã qua ba mươi phút
          Cậu bé không trở về
          Ông lắc đầu : chán ghê!
          Trẻ nghèo hay gian lắm!
Cơm tối xong đứng ngắm

Trăng mới mọc gió hiu
Trong vườn hoa thơm nhiều
Quên bực mình trẻ gạt...
          Chuông cửa reo. Tiếng quát:
          Đi chỗ khác mà xin

          Nghèo khổ biết phận mình,
          Lộn xộn tao bắt nhốt.
Ông thong thả cất bước
Thấy một nhóc gầy gò
Đang mếu máo co ro

Giống tên đánh giày nãy...
          Có việc gì đấy cháu?
          Từ từ nói ta nghe
          Anh bảo vệ yên nha
          Đừng làm trẻ con sợ...
Thằng bé con ấp úng
Hồi chiều nay anh tôi
Cầm tiền của ông rồi
Băng qua đường đi đổi
          Chẳng may bị xe cán
          Gãy mất chân rồi ông
          Đưa tôi mười tám đồng
          Bảo tìm Ông trả lại.
Anh tôi giờ nằm liệt

Chỉ muốn xin gặp ông...
Một lần nữa chạnh lòng
Rảo bước theo thằng bé

          Đến ổ chuột xập xệ
          Gặp thằng anh đang nằm
          Mặt xanh tái như chàm
          Thở ra tuồng hấp hối
Nói gấp hơi như vội

Xin ông thương em con...
Cha mẹ đã không còn
Con đánh giầy nuôi nó...
          Nay không may con khổ
          Chỉ xin ông việc này :
          Cho em con đánh giầy
          Mỗi ngày cho ông nhé !!!
Kiếm lấy vài đồng lẻ
Mua cơm sống mà thôi...
Chợt thằng anh duỗi tay
Hơi thở lịm như tắt.
          Ông già trào nước mắt
          Ta sẽ lo em con
          Cho ăn học bình thường
          Như bao đứa trẻ khác
Cứ bình tâm an lạc

Bệnh viện tiền ta cho...
Thằng anh đã xuội lơ

Hồn bay về thiên giới.
          Nhân cách nghèo cao vợi
          Môi nhợt thoáng nụ cười
          Nó sống trọn kiếp người
          Dù nghèo nhưng tự trọng.
                      Bao người giàu danh vọng
                      Đã chắc gì bằng đâu!!!???

                                          (Sưu tầm )

Cám ơn nhà thơ Phạm Ngọc Phương đã ghé thăm blog ĐomĐóm và để lại lời nhận xét. Nhờ vậy Đóm mới biết tác giả của bài thơ. Đóm lên mạng và đọc được bài thơ ở đâu đó nhưng ko thấy ghi tên tác giả. Thấy bài thơ mang tính nhân văn cao nên Đóm mang về đăng lên cho mọi người cùng đọc và chỉ ghi là SƯU TẦM.

Một lần nữa cám ơn nhà thơ Phạm Ngọc Phương đã để lại cho đời một bài thơ thật ý nghĩa đó là    CHÚ BÉ ĐÁNH GIÀY




Các bạn để ý comment xa nhất của bạn thơ Phạm Bá Chiểu từ ngày 15/12/2010

Cảm động đến rưng lòng khi đọc bài thơ thi sĩ Phạm Ngọc Phương. Về thơ dài mang hướng trường ca, mình vẫn thấy khó ai vượt Phạm Ngọc Phương nhât là thơ kể những câu chuyện cảm động về tình đời, tình người. Cảm ơn thi sĩ lại cho ta một câu chuyện xao lòng mà đời này sao hiếm thế, cũng hiếm như thi tài người thể hiện thành công câu chuyện vậy. Chúc một ngày mới tôt lành Chúc thi sĩ với tấm lòng nhân ái, đôn hậu sẽ cho ra đời nhiều tác phẩm để đời nữa.
Trả lời nhận xét này

thsngocphuong
Cảm ơn thi sĩ PBC đã đồng cảm sâu sắc ! Bài này nên gọi là Văn có vần có lẽ đúng hơn, nhưng câu chuyện thì cảm động quá anh nhỉ ! P chuyển tải từ 1 câu chuyện của nước ngoài đó anh ! Chúc thi sĩ vui khỏe sáng tác nhiều thơ hay nhé ! 

3 nhận xét:

  1. sống phải có nhân cách sống,ai cũng có lòng tự trọng .....bài viết rất ý nghĩa
    anh.hi hi hi !

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn các bạn đã đăng bài thơ "Chú bé đánh giày" của Phạm Ngọc Phương tôi, bài thơ đăng trên mạng lần đầu tiên ở Blog yahoo 360 beta của Phương vào khoảng năm 2009, lưu lạc trên mạng gần 3 năm bị sửa vài từ trở thành "Cậu bé đánh giày". Các bạn có thể xem bài thơ gốc ở đây : http://blog.yahoo.com/_PR3NEE5YT2QPCVLJNHUIQHUDXE/articles/80336/category/Th%C6%A1+Chuy%E1%BB%87n+t%C3%ACnh
    - Sau này PNP cũng đăng lại bài thơ này trên blogpost.com vì sợ yahoo đóng cửa đó mà :
    http://thsngocphuong.blogspot.com/search?q=ch%C3%BA+b%C3%A9+%C4%91%C3%A1nh+gi%C3%A0y

    Nếu có thể, nhờ bạn sửa lại bài thơ và tên tác giả nhé ! Cám ơn rất nhiều !

    Báo Dân Trí có đăng tên tác giả Phạm Ngọc Phương rồi đó bạn !

    http://dantri.com.vn/c702/s702-640846/long-tu-trong-cua-cau-be-danh-giay.htm

    Trả lờiXóa

Bài viết mới

Góc máy của tôi




Hãy sống thật trọn vẹn ngay lúc này
Vì Bạn đã hiện hữu trong cuộc đời
Dù Bạn thế nào đi chăng nữa.