Cười không có nghĩa là chiến thắng - Khóc không hẳn đã là thất bại


Xin nhận nơi đây một chút quà,
Tặng Bạn thư giãn lúc ngang qua.
Nụ cười thoải mái như thêm sức,
Hạnh phúc, an vui mãi tới già ... hihihi
____________________________________

Mắt anh, mắt em, mắt ai to ?
Xích lại gần nhau chúng ta so.
Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm,
Mắt nhắm lại rồi lấy gì đo ? ... ĐomĐóm mắt to lắm nhé ... :) :) :)
____________________________________

Đêm về trời tối om om
Lại thêm lạnh lẽo không còn có ai
Đóm đem ánh sáng thiên thai
Soi đường dẫn lối cho ai độc hành.
_________________________________

Màn đêm đom đóm lập lòe
Ngày mai trời sáng, sao khoe được đèn (đèn đom đóm)
Lỡ mai cúp điện rồi xem
Nhà cô Đom Đóm có đèn sáng choang.
_________________________________

ĐomĐóm lập lòe ĐomĐóm bay
Đóm đâu có xuất hiện ban ngày
Nhà ai mất điện liền nhanh tới
Sưởi ấm, thắp đèn ... Đóm có ngay.

Chúc các bạn luôn An vui, Hạnh phúc và Thành công trong cuộc sống.
Kính chào _ Thân ái
ĐomĐóm _ Nguyễn Kim Chi
OPEN

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Truyện tích KHỔNG TỬ






CÁI MẠNG


    ...Khổng Tử bị vây ở đất Khuông, không còn phương thế nào thoát ra được, bèn lấy đàn, ra đờn và ca.
       Tử Lộ hỏi: "Phu Tử làm sao vui được thế?..."
       Khổng Tử nói: "Ngươi lại đây, ta nói cho mà nghe...
     Ta đã làm hết sức ta, để tránh cái chuyện này, thế mà không được, đó không phải còn tại ta nữa, mà là tại Trời.
     Xưa Nghiêu, Thuấn không bị sự cùng như ta ngày nay đây, chẳng phải do nơi cái tài thận trọng của các ông ấy hơn ta mà được, mà là tại cái Mạng của họ không như của ta.
       Kiệt, Trụ không phải tại họ tài ba ít hơn Nghiêu, Thuấn mà họ bị hại, chỉ vì cái Mạng của họ không giống hai người kia...
       Lặn xuống đáy biển, mà không biết sợ giao long, đó là Dũng của người chài lưới.
       Vào rừng mà không biết sợ hổ báo, đó là cái Dũng của người thợ săn.
       Thấy gươm bén mà không biết sợ, xem tử sanh là bình thường, ấy là cái Dũng của người liệt sĩ.
      Biết được chỗ cùng thông là Thời.
     Mạng và bất cứ là ở vào cảnh nguy hiểm nào cũng không biết sợ, đó là cái Dũng của Thánh nhân..."


Nguy là vì yên trí sẽ an hưởng mãi mãi nơi ngôi vị của                                                                                    mình.
Mất là vì chắc chắn nơi còn mãi của sự vật.
Loạn là vì tin cậy nơi tự trị.

        Bởi vậy, người quân tử, lúc yên không quên lúc nguy, lúc còn không quên lúc mất, lúc trị không quên lúc loạn. Thế mới yên được thân mà giữ được nhà, được nước.

                                            Kinh dịch

Photobucket

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài viết mới

Góc máy của tôi




Hãy sống thật trọn vẹn ngay lúc này
Vì Bạn đã hiện hữu trong cuộc đời
Dù Bạn thế nào đi chăng nữa.